Đó là khi tôi đang học lớp 3 tiểu học, trường tổ chức đại hội thể thao thường niên trong khuôn viên trường.Đây là lần đầu tiên tôi tham gia một sự kiện quy mô lớn như vậy, tôi vừa hào hứng vừa hồi hộp.
Đêm trước ngày hội thể thao, tôi trằn trọc trên giường không ngủ được.Hình ảnh mình chạy trên đường đua cứ hiện lên trong đầu tôi, tôi vừa mong chờ vừa sợ hãi.Mẹ nhận thấy sự lo lắng của tôi, vỗ nhẹ vào lưng tôi và nói: 'Con đừng lo lắng, điều quan trọng là phải tham gia, chỉ cần cố gắng hết sức.'
Sáng sớm hôm sau, tôi đến trường trong bộ đồng phục gọn gàng, mang theo cặp sách.Nhiều địa điểm thi đấu khác nhau đã được bố trí trên sân chơi, với những lá cờ đầy màu sắc tung bay và bầu không khí ấm áp.Lớp chúng tôi được xếp ở giữa khán đài. Các học sinh đều mặc đồng phục thể thao và trông rất phấn chấn.
Lễ khai mạc đại hội thể thao bắt đầu.Hiệu trưởng có bài phát biểu đầy tâm huyết, động viên chúng tôi phát huy tinh thần thể thao, thi đấu có phong cách và đẳng cấp.Sau đó, từng lớp lần lượt bước vào địa điểm. Lớp chúng tôi cầm tấm biển ghi “Chiến thắng đầu tiên” và bước ngay ngắn trên bục giảng trong những tràng pháo tay vang dội.
Sự kiện thi đấu của tôi là chạy 60 mét.Trong khi chờ đợi trận đấu, tim tôi đập thình thịch và lòng bàn tay đổ mồ hôi.Bạn tốt Tiểu Hoa nhận thấy sự lo lắng của tôi, vỗ vai tôi nói: 'Đừng sợ, chúng tôi đều ủng hộ bạn!'Câu nói này đã mang lại cho tôi sự can đảm lớn lao.
Cuối cùng cũng đến lượt tôi chơi.Tôi đứng ở vạch xuất phát, hít một hơi thật sâu và tập trung chờ tiếng súng xuất phát vang lên.'Ồ!'Với tiếng súng nổ, tôi lao ra như một mũi tên tuột khỏi dây.Với tiếng gió rít bên tai, tôi dùng hết sức lực lao về phía trước, lần lượt vượt qua đối thủ.Cuối cùng, tôi đã giành được vị trí đầu bảng với tỷ số sít sao!
Khi tôi băng qua vạch đích thở hổn hển, tôi nghe thấy tiếng hò reo của các bạn trong lớp.Cô hiệu trưởng hào hứng chạy đến ôm tôi và nói: 'Tuyệt quá!Bạn đã mang lại vinh quang cho lớp chúng tôi!'Lúc đó tôi cảm thấy vô cùng tự hào và hạnh phúc.
Tại lễ trao giải, khi đứng trên bục nhận huy chương đồng từ hiệu trưởng, tôi cảm thấy tràn ngập cảm giác thành tựu.Dù chỉ là huy chương đồng nhưng nó có ý nghĩa rất lớn với tôi.Nó chứng kiến sự chăm chỉ và lòng dũng cảm của tôi, đồng thời cũng khiến tôi hiểu rằng chỉ cần dám cố gắng thì nhất định tôi sẽ đạt được điều gì đó.
Đại hội thể thao này không chỉ cho tôi trải nghiệm sức hấp dẫn của các môn thể thao cạnh tranh mà còn khiến tôi cảm nhận được sự ấm áp và sức mạnh của tập thể.Sự động viên từ các bạn cùng lớp và sự hỗ trợ từ các thầy cô đã trở thành động lực để tôi tiến về phía trước.Tôi hiểu rằng trên đấu trường cuộc sống, điều quan trọng không phải là thứ hạng mà là lòng dũng cảm và sự kiên trì thử thách bản thân.
Sau đại hội thể thao, lớp chúng tôi đã giành được vị trí thứ ba về tổng điểm toàn đội.Cả lớp reo hò và cảm thấy tự hào về nỗ lực chung của chúng ta.Trải nghiệm này còn khiến tôi yêu thể thao hơn nữa. Tôi quyết định sẽ tập thể dục thường xuyên trong tương lai và cố gắng đạt được kết quả tốt hơn trong đại hội thể thao tiếp theo.
Nhìn lại, đại hội thể thao này không chỉ là một cuộc thi đấu thể thao mà còn là một trải nghiệm trưởng thành.Nó dạy tôi cách đối mặt với thử thách, cách làm việc với đồng nghiệp, cách học hỏi từ những thất bại và luôn khiêm tốn trong thành công.Những trải nghiệm quý giá này sẽ đồng hành cùng tôi khi tôi trưởng thành và trở thành tài sản quý giá trong cuộc đời tôi.
Giờ đây, mỗi khi nhìn thấy chiếc huy chương đồng đó, tôi sẽ nghĩ về ngày đó đầy nhiệt huyết và mồ hôi.Nó nhắc nhở tôi rằng cuộc sống giống như một cuộc chạy marathon, bạn cần phải tiếp tục làm việc chăm chỉ và không bao giờ bỏ cuộc.Tôi tin rằng chỉ cần tôi duy trì được lòng dũng cảm và sự kiên trì này, tôi sẽ có thể có được một cuộc sống tuyệt vời của riêng mình trong tương lai!